Chương 172

Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa

3.939 chữ

17-06-2023

Người đàn ông lúc này mới lộ rõ khát vọng của bản thân, hắn nắm lấy eo thon của cô gái nằm dưới thân điên cuồng xâm nhập.

Bộ dạng kìm nén lúc nãy hệt như chỉ là đang giả vờ, chờ khi cô buông lỏng cảnh giác liền chiếm lấy mọi sự tốt đẹp.

Kiều Uyển Nhi nằm trên giường như cá nằm trên thớt, cơ thể đong đưa theo từng cú thúc của hắn.

Khuôn ngực phập phồng lên xuống, trước mắt người đàn ông trở thành một ngòi nổ.

Lục Nghiên Dương càng nhìn càng không giữ nỗi tỉnh táo, hắn chỉ muốn thấy đôi gò b ồng ấy vì kịch liệt mà đưa đẩy điên cuồng hơn.

Từ cánh tay đến mu bàn tay nổi lên một đường gân xanh đáng sợ, dường như hắn đang phải kìm hãm con dã thú bên trong cơ thể mình, tránh nó hoá điên làm tổn thương cô gái.

Bàn tay mạnh mẽ nắm lấy eo thon, thúc hông thật mạnh.

Động hu.yệt non mềm yếu đuối nuốt phải con c.ự long to lớn, trong quá trình đó, nó cũng không ngừng trưởng thành.

Đường gân nổi đầy lên thâm nhập vào cánh hoa khiến cho cô chỉ biết nắm lấy một góc drap giường mà chịu đựng.

Đôi môi nhỏ nhắn vừa mới bị dày xéo khi nãy tuy cắn chặt nhưng vẫn không ngăn được tiếng r3n rỉ động lòng người.

Kiều Uyển Nhi co quắp từng ngón chân, cảm giác thoải mái khiến cho cô không thể làm chủ được bản thân.

Chỉ vừa mới đạt đến đỉnh điểm, hắn đã cho vào.

Hoa viên thiếu nữ nhạy cảm lần nữa bị k1ch thích, cô cũng nhanh chóng được đưa lên mây.

Lục Nghiên Dương hơi thở dồn dập, cơ thể của hắn toát ra những dòng khí nguy hiểm, gương mặt nhễ nhại mồ hôi đang nhìn vào cô gái nằm bên dưới không chớp mắt.

Kiều Uyển Nhi có thể nghe thấy rõ giọng nói trầm ấm của hắn vang vọng khắp căn phòng.

Ánh mắt kia chẳng hề giống lúc ban sáng, nhìn cô đầy thâm tình.

Hắn của bây giờ, hệt như chỉ muốn nuốt chửng cô vào bụng mà thôi.

Lục Nghiên Dương chẳng thể nào kìm chế được nữa, tuy lưu luyến nhưng dù sao đêm vẫn còn dài, cô sẽ không thể trốn thoát được.

Huống hồ chi, cô đã chủ động châm ngòi thì phải tự giác dập lửa.

Đêm nay cô chết chắc rồi, hắn không có ý định sẽ để cho cô ngủ sớm.

Cùng lắm thì ngày mai sẽ cho cô nghỉ thêm một ngày nữa, ở nhà dưỡng sức.

Còn bây giờ …

Kiều Uyển Nhi bị nắm lấy eo, cùng với dòng cảm xúc đang chảy bên trong người cô, hắn cũng rất nhanh đã đạt đến giới hạn.

Người đàn ông gầm lên một tiếng, chuyển động ngày càng nhanh, âm thanh ấy càng to hơn làm cho cô gái nằm bên dưới chẳng thể nào tự chủ được.

Môi mềm hé mở phát ra âm thanh yêu kiều quyến rũ.

Phụt!

Người đàn ông gửi tất cả mầm mống của mình vào bên trong hoa viên ấm nóng trơn trượt kia, lát sau đã nằm đè lên người cô gái.

Kiều Uyển Nhi cũng chẳng còn chút sức lực nào.

Cô nằm xụi lơ, tay chân mềm nhũn, tim đập liên hồi, cộng thêm cơ thể [email protected] trụi bị người nào đó đè lên, nặng nề như tảng đá, chỉ có thể mở miệng mà th ở dốc.

Lúc cô đạt đến đỉnh điểm, bên trong cơ thể có gì đó rất nóng chảy vào.

Khi hắn đứng lên, chất lỏng màu trắng đục ồ ạt thi nhau tuông ra bên ngoài, chảy xuống drap giường, ướt đẫm.

Cả cơ thể cô dính đầy mồ hôi cùng với … ban nãy hắn li3m chẳng sót điểm nào, giờ đây dinh dính và rất khó chịu.

Cô muốn đi tắm!!!

Kiều Uyển Nhi lồm cồm ngồi dậy, cô vẫn còn chưa lấy lại sức sau khi trải qua hai lần thăng hoa.

Vốn định nghỉ ngơi một chút rồi sẽ vào phòng tắm tẩy rửa, nhưng cơ thể khó chịu thế này thì làm sao có thể nghỉ ngơi được?

Thà cô vào phòng tắm, ngâm mình trong làn nước ấm để thư giãn, lúc đó nghỉ ngơi cũng không muộn.

Còn chưa kịp bước chân xuống giường thì cổ tay đã bị nắm lấy, lực đạo không lớn nhưng đủ làm cho cô chú ý.

Kiều Uyển Nhi chẳng buồn xoay người, chỉ mệt mỏi mà lên tiếng:

“ Bỏ ra để em còn đi tắm”.

Lục Nghiên Dương nghe thấy, bỏ ra.

Nhưng ngay sau đó liền bế cô hệt như đang bế một nàng công chúa vào phòng tắm.

“ Ách!” - Kiều Uyển Nhi thốt lên.

“ Có chuyện gì sao?” - Hắn lên tiếng hỏi.

Nhận lại chỉ là cái lắc đầu e ngại của cô.

Kiều Uyển Nhi đỏ mặt bừng bừng.

Sao cô có thể nói với hắn, vì đang [email protected] truồng cho nên hắn vừa bế, nơi đó liền rỉ ra cái thứ hắn đã rót vào..

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!